CẮT TÓC
Em về quê, mấy ông anh trong quê rủ đi cắt tóc.
Thế là đi.
Cắt tóc xong, bước khỏi ghế cắt tóc, em đi đến giường gội đầu và nói với cô nhân viên :
– 15 phút thôi em nhé !
Cô ấy nhìn em cười rõ xinh rồi bảo :
– Khổ thân anh, lúc nào cũng vội !
Em vừa nằm nhắm mắt vừa nghĩ mình có việc đếch gì đâu mà phải vội.
Chỉ có điều là em không thích cảm giác khi mình không nhìn thấy gì thì có người chạm vào mình thôi.
Chạm vào mắt xong, thì không biết khi nào sẽ chạm vào mũi, chạm đến má, rồi đến môi.
Khó chịu lắm cơ !
Em không phải là người dễ dãi.
Đứng dậy khỏi giường gội đầu, em ngộ ra một điều.
Không thể nhắm mắt và tự làm mình mất kiểm soát ở trong bất cứ hoàn cảnh nào.
Lần sau cắt tóc xong em sẽ tự gội đầu.
Em quyết tâm rồi đấy !