Du học có nghĩa là mổi buổi sáng thức dậy, cảm giác đầu tiên sẽ là sự cô đơn, rồi tự hỏi mình đang ở đâu và sắp làm gì.
Nhìn ra cửa sổ thấy sương lạnh buốt và biết mình có một ngày dài để chiến đấu.
Nghe tiếng mình nhỏ nhẹ trong lòng, ráng lên nào, sống vì tương lai …
Du học có nghĩa là sẽ đeo ba lô trên lưng và sách nặng cầm trên tay, bước vào cổng trường và nhớ ngày xưa mình đi học còn vì niềm vui được gặp bạn bè mỗi ngày.
Bây giờ mình đi học, cũng vì niềm vui ấy ở thì tương lai …
Du học có nghĩa là sẽ có ngày bật khóc, chỉ còn cảm giác run lên và sự trống rỗng trong đầu, buồn bã, cô độc và bi quan.
Đây đâu phải là mình ?
Du học có nghĩa là một buổi trưa lang thang trên sân trường, ngồi nói chuyện với bạn hay chỉ một mình trong thư viện.
Tất cả đều không mang cảm giác Đủ!
Chỉ biết mình đang sống tạm, sống thiếu thốn tình cảm, sống để sau này sẽ được sống Đủ!
Du học có nghĩa là cơm trắng ngon hơn hamburger, Sandwich không bằng bánh mỳ, và Soba hay Ramen cũng không sánh được với bát bún gà, bát phở bò giản đơn.
Đi nhà hàng nhìn 1 menu dài dằng dặc nhưng lại chỉ thấy thèm những món ăn mẹ nấu …
Du học là xa nhà, xa gia đình, xa bè bạn, làm gì cũng lủi thủi một mình.
Ốm nằm vật ra cũng tự cố bò dậy mà ăn, mà uống thuốc.
Là những chiều đông run cầm cập cầm đeo ba lô, cầm ổ bánh mỳ lê lết hàng giờ đồng hồ đến bến xe buýt bắt xe đi học.
Vừa ngồi chờ xe vừa run vừa xoa tay cho ấm, vừa gặm bánh cho qua bữa.
Du học là những tối làm bài nghiên cứu trong thư viện đến 10h đêm, không còn xe buýt phải 1 mình đi bộ gần 3 dặm về nhà.
Chỉ biết cắm cúi mà đi, vớ vẩn thằng nào nó nhảy ra, thấy chướng mắt lại đấm cho một cái là bay thẳng lên mây mà gảy đàn.
Du học là cái cảnh nhìn nhà nhà , người người cùng nhau sum họp, cùng nhau vui vầy những dịp lễ tết.
Còn mình, lo “cày bừa” kiếm tiền, tối mịt trở về tự mình chào mình trong căn phòng bé tí chưa đầy 6m vuông, tự ăn mừng bằng 1 gói khoai tây chiên, 1 chai Fanta, 1 quyển truyện mang từ Việt Nam sang và tráng miệng bằng nỗi nhớ quê nhà da diết, nhớ đến muốn gào lên chạy ngay về …
Du học có nghĩa là sẽ phải nhìn theo cái vẫy tay xa xăm của người thân sau lớp kiếng ngăn cách ở sân bay, là nụ cười và lời chúc của bạn tiễn đưa, là nước mắt của mình sau lớp chăn bông dày, là câu hứa năm sau gặp lại bật ra trên những đôi môi run, là thời gian rất dài …
Mình hiểu những cô đơn của cậu, chỉ buồn là mình không phải là người chia sẻ được với cậu những cô đơn đó.