Không phải tất cả đàn ông đều xấu.
Lại là mình đây, người đàn bà không mải miết làm đẹp 🙂 . Hôm nay mình muốn tâm sự một chút với mọi người về cánh đàn ông ( một đề tài đa số chúng mình đều quan tâm, và cũng là đề tài gây nhiều tranh cãi nhất 🙂 ).
Mình thấy nhiều thành viên trong chúng ta hoặc kỳ thị đàn ông, hoặc cố gắng vượt lên trên họ với tâm lý hơn thua, hoặc vì những tổn thương trong quá khứ mà hằn học…
Với bài viết này, mình chỉ muốn bày tỏ quan điểm cá nhân, và mong muốn để mọi người lạc quan hơn về cuộc sống, về một nửa thế giới không giống chúng ta.
Theo mình, đàn ông cũng như phụ nữ, có người xấu và người tốt. Tất nhiên không có ai xấu toàn tập, và cũng chẳng có ai tốt toàn diện. Người đàn ông bạn chọn, chắc hẳn khi đó bạn cũng đã tìm thấy ở anh ta những điểm cộng. Duy trì và phát triển những điểm cộng đó, giảm bớt những điểm trừ là một hành trình dài và vất vả, đòi hỏi sự nỗ lực, khéo léo, sự tiết chế cái tôi của cả 2 phía, mà động lực lớn nhất giúp cho hành trình đó chính là Tình yêu và Trách nhiệm.
Mình và chồng bằng tuổi nhau. Trước khi yêu nhau, chúng mình là bạn. Đến với nhau khi còn rất trẻ, thuần túy là tình yêu, không một chút tính toán. Rồi cuộc sống không hề đơn giản, liên tiếp mang đến những thử thách cho 2 đứa. Chúng mình đã cùng nhau trưởng thành, cùng nhau đương đầu thử thách, và cùng nhau cảm nhận cuộc sống.
Bọn mình không bao giờ sợ thua thiệt nhau. Trong nhà ai làm tốt việc gì hơn sẽ tự giác làm việc đó. Tất cả những bữa cơm chiều khi chồng mình ở nhà đều do anh nấu ( và chỉ nấu cho vợ con ăn thôi 🙂 ). Tất cả áo đôi, giày dép đôi… đều do anh mua. Khi mình mổ cắt dạ con, 1 tuần nằm viện là do chồng phục vụ hoàn toàn 24/24 ăn uống, vệ sinh, thuốc men, và cả sự rên rỉ nữa 🙂 . Rất rất nhiều điểm tốt mà anh có trong quá trình trưởng thành bên nhau, mà nói ra chắc nhiều người khó mà tin được.
Vậy mình đã làm gì để có thể biến chồng mình thành một người như thế ? Đơn giản lắm. Mình đối với chồng như những gì mình mong muốn nhận lại từ anh ấy.
Chồng mình là người ít nói, không khéo miệng. Hôm kỷ niệm 23 năm ngày cưới, anh viết tặng mình bài thơ,và mình đã khóc khi đọc nó. Mình chưa bao giờ tiếc vì những gì mình đã làm cho chồng, cho con. Đó không phải là hy sinh, đó là mình muốn thế.
CẢM ƠN EM – NGƯỜI PHỤ NỮ NHU MÌ, HIỀN NGOAN NHƯNG CŨNG “DỮ DẰN” NHƯ LỬA…
(Viết Kỷ niệm 23 năm ngày cưới)
Thế là đã hai mươi ba năm
Bánh xe thời gian quả là lao nhanh đến sợ
Mới ngày nào chúng ta bắt đầu trở thành chồng thành vợ
Giờ tóc trên đầu đã điểm vệt gió sương.
Bây giờ chúng ta ko chỉ có yêu thương,
Mà còn có nghĩa keo sơn gắn kết bền lâu theo thời gian qua từng năm tháng
Với những niềm vui, những nỗi âu lo in hằn lên gương mặt em và gương mặt anh mỗi sáng
Nhưng ta gạt đi hết những âu lo để chỉ còn có những nụ cười.
Em và anh đã đi qua quá nửa đời người,
Qua những ngọt ngào niềm vui, qua cay đắng nỗi đau và có cả những vu vơ hờn giận.
Giờ nhìn lại ko có gì khiến ta ân hận
Bởi vì ta đã yêu và sống hết mình.
Hai mươi ba năm trôi qua (ngoài những lúc cãi nhau ra) ta đã sống rất ân tình 😃
Anh có đi đâu xa cũng sẽ trở về nhà vì biết rằng luôn có người đợi cửa.
Cảm ơn em – người phụ nữ nhu mì, hiền ngoan nhưng cũng “dữ dằn” như lửa
Nhen ngọn lửa yêu thương để mái nhà ta luôn rất đỗi yên bình.
Hôm nay anh viết những câu thơ từ đáy lòng mình
Để kỷ niệm hai mươi ba năm ngày chúng ta nên duyên chồng vợ
Để biết rằng ta vẫn còn duyên, còn nợ
Nên đến hết đời này ta luôn bước bên nhau…
10/9/2018
Bạn cứ sống chân thành đi nhé. Mình tin rằng ở đâu đó vẫn có một người đàn ông tốt dành cho bạn.