Thật ra, trong sâu thẳm tâm hồn mỗi người đều có một góc khuất mà có khi suốt cả đời, người khác không thể chia sẻ được. Mọi khó khăn chướng ngại đều phải một mình tiếp nhận, rồi âm thầm hóa giải.
Nhưng dù chuyện gì xảy ra cũng đừng để suốt ngày khó chịu, vì chúng ta không thể biết ngày mai còn bao nhiêu niềm vui chờ mình trải nghiệm, bao nhiêu đoạn đường đợi mình bước đi và bao nhiêu cánh cửa cần mình nỗ lực! Có vui có buồn mới là trần thế. Có đắng có ngọt mới là cuộc đời.
Nên vui vẻ một chút, vì cuộc đời vô thường ngắn ngủi. Kiểm soát tốt tâm trạng mình mới có thể thanh thản, bình an.
Dù bạn từng trải qua bao nhiêu buồn đau, rồi cũng sẽ trôi vào quên lãng, vì không có gì là vĩnh viễn. Cuộc sống, phân nửa là hồi ức, phần còn lại là phải tiếp tục.
Mang những điều không vui trả hết lại hôm qua, tặng cho hôm nay niềm tin và hy vọng, rồi gửi đến ngày mai tất cả sự nỗ lực của mình.
Mọi việc đều có đáp án riêng của nó, đã cố gắng hết mình rồi thì không cần phải lo lắng hay muộn phiền, sống thuận theo nhân duyên là được.